Cuộc sống của Công Phượng sau 2 năm ở Nhật
Màn trình diễn quá mờ nhạt của Công Phượng khiến người hâm mộ ở quê nhà thất vọng trong 2 năm anh xuất ngoại tại Nhật Bản.
Nguyễn Công Phượng chia tay Yokohama sau gần 2 năm khoác áo đội bóng Nhật Bản. Trong ngày tiền đạo sinh năm 1995 hết hợp đồng, lời tạm biệt của câu lạc bộ có lẽ khiến những người yêu mến cầu thủ này cảm thấy buồn. Ấn tượng về Công Phượng được Yokohama nhắc đến chỉ là “những ly cà phê thơm ngon”.
“Nguyễn Công Phượng, người đã cùng chúng ta chiến đấu trong khoảng một năm rưỡi, sẽ rời đội trong ngày hôm nay. Mọi người đều yêu mến tính cách tốt bụng của Công Phượng và chắc chắn nhiều đồng đội sẽ cảm thấy buồn vì không thể uống được ly cà phê thơm ngon mà Công Phượng đã pha trong tủ đồ của mình“, Yokohama viết về Công Phượng.
Mờ nhạt trên sân cỏ, ghi dấu trong phòng thay đồ
Công Phượng cũng như nhiều người Việt Nam khác luôn mang theo cà phê như một món quà đặc trưng cho bạn bè quốc tế khi ra nước ngoài làm việc. Dù không phải người sôi nổi trên mạng xã hội nhưng Công Phượng vẫn được biết đến như một người sống “có trước, có sau” với đồng đội và bạn bè xung quanh mình. Việc tiền đạo sinh năm 1995 pha cà phê cho đồng đội trong thời gian rảnh chẳng phải chuyện bất ngờ.
Nguyễn Công Phượng từng được Yokohama FC bố trí quảng cáo pha cà phê.
Anh biết cách pha cà phê và có nguyện liệu tốt nên sẽ tạo ra món đồ uống dễ dàng ghi dấu trong lòng bè bạn. Đáng tiếc, đó lại là những gì đẹp nhất về Công Phượng mà Yokohama FC và các cầu thủ của đội bóng này nhớ về tuyển thủ Việt Nam.
Mùa giải này, Yokohama FC xuống hạng, thi đấu tại J.League 2 nhưng Công Phượng vẫn hiếm khi được lựa chọn. Công Phượng chỉ có một trận đá chính duy nhất cho Yokohama FC trong 20 tháng. Hồi tháng 5, Công Phượng thi đấu 17 phút trong trận thua 1-3 của Yokohama FC trước Nagoya Grampus tại cúp Quốc gia Nhật Bản. Mùa trước, anh chỉ có chưa tới 2 phút thi đấu.
Với thời gian thi đấu ngắn ngủi như vậy, Công Phượng chẳng thể nào tạo ra điểm nhấn trên sân cỏ. 0 bàn thắng, 0 kiến tạo và 0 có trận nào đá chính là thông số khiến bản thân anh phải buồn lòng. Còn với ban huấn luyện đội tuyển Việt Nam, họ không đủ dữ liệu để đánh giá về Công Phượng và cách đơn giản nhất là gạch tên cựu cầu thủ HAGL khỏi danh sách.
Tháng 6/2024, Yokohama FC đề nghị Công Phượng quay quảng cáo các sản phẩm gia dụng liên quan đến cà phê. Công Phượng vào vai một người pha chế. Anh vẫn hạnh phúc với những gì đang có.
Công Phượng phải tìm lại chính mình
Khi Nguyễn Công Phượng trở lại Việt Nam, anh không có nhiều lựa chọn. Thực ra, tất cả các đội bóng và nhà chuyên môn chưa bao giờ xem thường chuyên môn của tiền đạo này như cái cách anh bị “tấn công” trên mạng xã hội. Không thi đấu 2 năm chẳng phải lý do để hạ thấp tài năng của Công Phượng.
Công Phượng sa sút không phanh tại Yokohama FC.
“Công Phượng chắc chắn là một cầu thủ có chất lượng hàng đầu. Tuy nhiên cũng có nhiều người khác rất tốt. Đối với tôi hay đội Bình Dương, điều quan trọng nhất là sự phù hợp. Cầu thủ hay mà không phù hợp thì không thể chuyển nhượng về được“, HLV Hoàng Anh Tuấn đánh giá đến Công Phượng.
Sự dè dặt của ông Hoàng Anh Tuấn chính là nỗi lòng của nhiều đồng nghiệp và các nhà quản lý. Công Phượng tài năng, có sức hút rất lớn nhưng giá chuyển nhượng thì rất cao. Bỏ ra trên dưới 20 tỷ đồng để sở hữu Công Phượng chưa chắc sẽ mang đến hiệu quả như mong muốn.
Khác với các cầu thủ Việt Nam xuất ngoại rồi đánh mất phong độ, Công Phượng thường nhanh chóng thích nghi và lấy lại phong độ sau thời gian ngắn khi trở lại V.League. Nếu chọn một đội hạng Nhất, Công Phượng không tránh khỏi khó khăn nhất định để tìm lại chính mình. Với chàng trai quê Nghệ An, anh cần tìm con đường nhanh chóng trở lại đội tuyển Việt Nam.
Suy cho cùng, Công Phượng hay bất kì cầu thủ nào đều kiếm bộn tiền nhờ hoạt động thương mại, quảng cáo. Nhưng nguồn thu nhập ấy đều xuất hiện khi họ nổi tiếng bằng tài năng trên sân cỏ. Việt Nam chưa có những cầu thủ đá bóng “tầm trung” nhưng lại nổi bật hơn các ngôi sao lớn.
Ở tuổi 29, Nguyễn Công Phượng vẫn còn thời gian để tạo nên cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp. Đừng quên rằng, anh là cầu thủ HAGL hiếm hoi trong thế hệ vàng chưa có danh hiệu nào ở cấp độ câu lạc bộ.